Lâu quá rồi!, sao bạn không đến thăm tôi?
Cây mai anh đào trước hiên ngôi nhà gỗ, cũng đã nở những đoá đầu tiên
Anh ơi, Đó là những ngày cuối năm, bầu trời đẹp lạ lùng lắm, thêm khí lạnh nữa làm em cứ thèm hơi ấm của anh, thế nên chả thể nào rời anh nửa bước. Mùa giáng sinh là mùa em thích nhất, em thích những ánh đèn lấp lánh, thích nghe những bản nhạc jazz ấm áp, thích không khí lạnh làm ửng má hồng, thích vị rượu ngọt lúc môi anh chạm môi em.
Hôm nay, hoa đào đã nở trong sân nhà, nắng vẫn vàng trong tiết trời se lạnh lập đông của Dalat. Dẫu biết rằng Dalat không còn như trước kia, yên bình, nhẹ nhành và dịu dàng. Nhưng, cái khí trời ở đây, hương vị của gió mây, hoa lá, cây rừng, làm tớ cảm thấy được an ủi vài phần khi vẫn còn Dalat thuở nào ấy ở ngay đây!
Anh lại đến thăm em sớm vậy! . Tóc bụi mờ, chẳng muốn anh hay Nét xuân xanh, chẳng muốn anh ngỡ Khóe mắt đầy, chẳng muốn anh quên
Anh - Tháng 12
Những ngày cuối năm, đêm Dalat lạnh hơn, buồn hơn, lại khiến tớ thấy mình nhỏ bé hơn rất nhiều. Ngồi trên cao ngắm nhìn những ánh đèn lung linh ấy, với khoảng không vắng lặng mênh mông mà thấy lòng thênh thang quá.
Có lẽ, cảm giác ấy là vì những điều tớ cần vẫn còn thiếu!
Đời ta như mây Khi ngại gió, giận mưa Bồng bềnh như chưa bay khắp núi ngàn, nơi hoàng tàn
Anh nắm tay em dạo quanh phố xá Gió nhẹ làm tóc em bay và sương lạnh khô bờ môi hồng Anh nhìn em, em thấy đôi mắt ấy long lanh, có phải do phản chiều ánh đèn đêm hay vì tình cảm đông đầy trìu mến? Trái tim này ấm nồng như với được nhau mà sưởi ấm sau nhưng tháng ngày lạnh giá, cô đơn. Ngày có anh, em thấy thời gian trôi nhanh quá, em chỉ mong dừng mãi khoảnh khắc này mà thôi! -Đấy là một buổi tối Dalat lạnh với những trái tim ấm!-
Tới Hai Ả cũng ráng đừng ngủ nướng nhé! Dậy sớm mà hưởng khí trời se lạnh và bình minh đầy sương cùng nắng vàng những ngày thu đẹp đẽ.
Sao có thể ngọt ngào đến vậy! Một gia đình có đủ cha đủ mẹ thật may mắn, khi nhìn vào ta thấy sự hạnh phúc. Nhưng bạn biết không, những gia đình với ông bố đơn thân, hay bà mẹ đơn thân, nhìn vào ta có một cảm xúc kỳ lạ lắm, chả mô tả được, nó vượt qua cả sự hạnh phúc, một nét đẹp từ tấm lòng cao cả, mạnh mẽ nhưng thật cô đơn của người cha người mẹ mà mấy ai thấu hiểu.
Một buổi sáng trời đẹp sáng trong, gió hiu hiu lạnh. Rainy và Windy phơi nắng, Sunny và Foggy tung tăng với mấy anh chàng hàng xóm, còn tớ, lại ngồi thẩn thơ
Tớ bảo tớ thích bầu trời Cậu bảo cậu là bầu trời của tớ Tớ bảo tớ thích nắng ấm Cậu bảo trái tim cậu luôn soi sáng tớ này! Dalat một chiều đầy nắng!😊😊😊